THỨ NĂM - TUẦN II MÙA CHAY (Lc 16:19-31) - LỜI CHÚA CHO MỌI NGƯỜI
- NHA CHUA CHA
- 20 thg 3
- 6 phút đọc
“Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin.” (Lc 16,31)
BÀI ĐỌC 1: Gr 17,5-10
Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời ; phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa.
Bài trích sách ngôn sứ Giê-rê-mi-a.
5Đức Chúa phán như sau :
Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời,
lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa,
và lòng dạ xa rời Đức Chúa !
6Người đó sẽ như bụi cây trong hoang địa
chẳng được thấy hạnh phúc bao giờ,
hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra,
nhưng sẽ ở mãi nơi đồng khô cỏ cháy,
trong vùng đất mặn không một bóng người.
7Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa,
và có Đức Chúa làm chỗ nương thân.
8Người ấy như cây trồng bên dòng nước,
đâm rễ sâu vào mạch suối trong,
mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì,
lá trên cành vẫn cứ xanh tươi,
gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại,
và không ngừng trổ sinh hoa trái.
9Không gì nham hiểm và bất trị như lòng người,
ai dò thấu được ?
10Ta là Đức Chúa,
Ta dò xét lòng người, thử thách mọi tâm can.
Ta sẽ thưởng phạt ai nấy
tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm.
TIN MỪNG: Lc 16,19-31
Con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
19 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Pha-ri-sêu dụ ngôn sau đây : “Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. 20 Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, 21 thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. 22 Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn.
23 “Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ. 24 Bấy giờ ông ta kêu lên : ‘Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát ; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm !’ 25 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Con ơi, hãy nhớ lại : suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. 26 Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.’
27 “Ông nhà giàu nói : ‘Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con, 28 vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này !’ 29 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó.’ 30 Ông nhà giàu nói : ‘Thưa tổ phụ Áp-ra-ham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối.’ 31 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin.’”

THỨ NĂM - TUẦN II MÙA CHAY (Lc 16:19-31)
LỜI CHÚA CHO MỌI NGƯỜI
Kính thưa cộng đoàn dân Chúa,
Lời Chúa hôm nay, Thiên Chúa cho con người được biết về Thiên Đàng và hỏa ngục. Trên Thiên Đàng thì luôn có tình yêu và lòng thương xót; còn hoả ngục thì luôn có sự đau đớn tột cùng, và lửa thiêu đốt không bao giờ tắt. Vậy làm thế nào để được vào Thiên Đàng?
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu kể cho mọi người nghe một dụ ngôn về ông nhà giàu và anh Lazarô nghèo đói. Ông nhà giàu có đủ mọi thứ, không thiếu sự gì: của cải vật chất, tiền, tài, danh vọng, thú vui. Còn anh Lazarô thì một đời nghèo đói, bệnh tật, mụn nhọt đầy mình. Thiên Chúa cho biết: mọi sự vật chất con người có được đều là của Thiên Chúa ban, và người nghèo, người khốn khổ chính là hình ảnh của Thiên Chúa, là người của Thiên Chúa.
Trong dụ ngôn, Thiên Chúa đã dùng anh Lazarô nghèo đói này, để tạo cơ hội cho ông nhà giàu biết yêu thương chia sẻ, biết sống tình bác ái với tha nhân để có cơ hội lập công đền tội cho chính linh hồn mình ở trần gian này. Nhưng ông đã không làm, ông đã bị ma quỷ che tai bịt mắt không thấy được anh Lazarô nghèo bên cạnh, chỉ mong được ăn những mẩu bánh vụn rớt xuống từ bàn ăn của mình. Ông không thấy được rằng: tất cả của cải, vật chất mà ông có đều do Thiên Chúa ban cho. Vì sự ích kỷ, ông không biết tạ ơn Chúa, không biết lắng nghe Lời Chúa dạy là phải sống bác ái và cho đi. Nên Satan ngày càng lộng hành trong ông, chúng che mất cả tiếng nói lương tâm của ông, che mất lòng thương xót đồng loại mà Thiên Chúa đã ban khi tạo dựng nên ông. Ông không thấy được tội mình mà ngày càng chai lỳ trong tội, và Satan đã thừa cơ lợi dụng khi ông nhà giàu không tỉnh thức, chúng đã cướp mất linh hồn ông, để rồi ra trước tòa phán xét của Thiên Chúa, ông mới nhận ra tội của mình thì đã muộn.
Qua dụ ngôn này, Thiên Chúa cảnh tỉnh cho những ai đang sống như ông nhà giàu kia: hãy can đảm buông bỏ mọi sự mà quay trở về với Thiên Chúa, lắng nghe Ngài chỉ dạy là sống tinh thần bác ái, yêu thương anh em đồng loại, giúp đỡ những người nghèo đói, bệnh tật, những người đang đau khổ, vì họ chính là hình ảnh của Thiên Chúa, là món quà Thiên Chúa gửi tới cho mình.
Trong cuộc đời của con người, ai rồi cũng phải chết, ai rồi cũng phải ra trước tòa Thiên Chúa tối cao để lãnh phần thưởng hay chịu án phạt. Thiên Chúa rất công bằng, công thẳng vô cùng, Ngài sẽ xét xử tùy theo những việc họ làm để ban thưởng Nước Thiên Đàng hay giáng phạt xuống luyện ngục, hỏa ngục. Nên khi còn sống ở trên trần gian, con người còn cơ hội thì hãy nắm lấy. Hãy lắng nghe Lời Chúa chỉ dạy, qua các vị mục tử nhân lành của Thiên Chúa, những thầy dạy đức tin chân chính, các thiên thần, các ngôn sứ được Thiên Chúa gởi tới trần gian này.
Hình ảnh của ông nhà giàu và anh Lazarô nghèo khó trong dụ ngôn ngày hôm nay, để lại cho những người còn sống trên trần gian này một bài học về sự phân biệt điều dữ, điều lành. Hãy lắng nghe và thực hành theo Lời Chúa chỉ dạy khi còn sống trên trần gian này; để khi Thiên Chúa gọi về với Ngài thì con người không phải hối hận, không phải đau đớn, không phải trả lẽ trước mặt Thiên Chúa về những việc làm sai trái của mình. Thiên Đàng và hỏa ngục là hai nơi xa cách nhau, đối lập với nhau. Trên Thiên Đàng thì được sống hạnh phúc mãi bên người Cha yêu thương; còn hỏa ngục thì sống với Satan đau khổ muôn đời muôn kiếp.
Thiên Chúa luôn yêu thương con người, Ngài đã gửi những ngôn sứ, những người Ngài chọn gọi, đến để nói Lời của Ngài, để cảnh tỉnh cho con người, giúp con người biết bỏ đường tội lỗi mà quay trở về sống yêu thương theo như lời Chúa đã chỉ dạy. Vậy con người hãy lắng nghe và thực hành, để được hạnh phúc viên mãn trong cung lòng của Thiên Chúa, Cha của mọi người.
Con xin tạ ơn Thiên Chúa. Amen.
Comments